Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2010

Bauxite Việt Nam » Blog Archive » Bàn về kiểm duyệt thông tin

...
Bàn về kiểm duyệt thông tin: "Socrates (triết gia Hy Lạp, 469-399 tr. CN) cho rằng “Sự thật còn quan trọng hơn cả sự sống”. Chính vì quan niệm như thế mà ông đã bị buộc phải uống thuốc độc bởi lý do nói đúng, nói nhiều về cái đúng (!). Trước khi chết, Socrates đã nói với học trò rằng hãy mua một con gà trống to và béo để biếu và cảm ơn người đã chế thuốc độc vì đã tạo ra thứ thuốc khiến ông chết mà không đau đớn gì nhiều lắm. Thì ra, vì sự thật, con người có thể cảm ơn cả cái chết, nếu đó là điều cần thiết.

Hán Vũ Đế (trị vì từ 141-87 tr.CN) là một vị vua được ca ngợi nhiều trong sử sách nhưng lại rất sợ những điều nói thật. Một trong các nỗi sợ ấy được hiện thực hóa bằng cách ra lệnh thiến Tư Mã Thiên (145-90 tr.CN) bởi vì Tư Mã đã nói đúng rằng Lý Lăng không có tội trong chuyện bại trận trước Hung Nô. Thế nhưng, Hán Vũ Đế cho rằng nói như thế là ngầm chê bai Lý Quảng Lợi (anh vợ của Hán Vũ Đế). Xem ra, chê bai vua hoặc người nhà của vua dốt nát, nhút nhát là điều không thể chấp nhận trong bất kỳ thời đại nào của toàn bộ lịch sử phương Đông.

Một trong những điều “siêu giỏi” của Adolf Hitler là đã thành lập “Ban Văn hóa Tư tưởng” trực thuộc Bộ Tuyên truyền của chế độ NAZI (Nationalsozialismus = National Socialism = Chủ nghĩa xã hội quốc gia). Đó là cái ban kiểm soát tư tưởng, ý kiến đầu tiên được thành lập trong toàn bộ tiến trình lịch sử của loài người. Cái ban đó đứng trên luật pháp và bất chấp luật pháp. Lý do giản dị lắm: Ban đó nói sai tức là sai, nói đúng, hiển nhiên là đúng. Còn vì sao đúng hay sai thì không cần bàn. Nếu có bàn thì tất nhiên là sai. Khỏi phải nói sự nghiệt ngã khủng khiếp mà Hitler đã đem đến cho người Đức nói riêng, cả châu Âu nói chung. Tất cả mọi sự phản biện đều phải câm lặng. Dĩ nhiên, điều ngu xuẩn mà Hitler muốn cưỡng đoạt lịch sử không thể kéo dài. Đế chế được coi là hùng mạnh đó phải sụp đổ. Lý do càng giản dị hơn nữa: Không thể bịt miệng được sự thật. Sự dối trá – được uyển ngữ hóa bằng cụm từ “tuyên truyền” trở thành con dao hai lưỡi – đã là đúng và tốt đẹp thì không cần tuyên truyền. Hữu xạ tự nhiên hương là điều người xưa nhắc đi nhắc lại nhiều lần.

Ban Văn hóa Tư tưởng Trung ương (nay là Ban Tuyên giáo) của ta hoàn toàn khác với Ban Văn hóa Tư tưởng của Hitler. Đó là điều chắc chắn. Chắc chắn hơn nữa là mới đây, Thứ trưởng Bộ Công an Nguyễn Văn Hưởng khẳng định rằng từ trước tới nay chưa có ai bị nhà nước bắt vì bất đồng chính kiến (Vietnamnet, 10.2.2010). Càng tin tưởng thêm khi Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên (vị anh hùng của đường mòn Hồ Chí Minh huyền thoại) và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh (nguyên Chính ủy Quân khu IV miền Bắc trước 1975 và là cựu Đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh giai đoạn 1974 -1989) cho rằng bày tỏ ý kiến khác chiều là điều cần thiết.

Một đất nước có “độc lập, tự do, hạnh phúc” cho phép người dân tin tưởng tuyệt đối rằng mình có thể tự do (có quyền) nói ra những điều mình nghĩ và, nếu sai, Nhà nước sẽ góp ý, bổ sung là chuyện bình thường. Chính vì lẽ đó, chúng ta có quyền tin tưởng rằng sự kiểm duyệt ghê gớm nào đó chỉ là sự hù dọa của “một số”, “một bộ phận” cá nhân mà thôi. Một số đó chỉ là con sâu làm rầu nồi canh vì bản chất của chế độ ta hiện nay là của dân, do dân, vì dân (câu nói nguyên văn của Abraham Lincohn tháng 9.1863: of the people, by the people, for the people).

Huế, 29 Tết, 12.2.2010"

Không có nhận xét nào: