..."Như vậy chủ trương, biện pháp phòng chống tham nhũng thì có. Nhưng tại sao kết quả lại không nhiều? Đó là vì tham nhũng là đặc quyền, đặc lợi của những cán bộ, đảng viên thoái hoá, biến chất. Những vụ tham nhũng ngày càng có quy mô lớn hơn, trắng trợn hơn. Có không ít những vụ án xét xử tham nhũng chưa nghiêm minh, không có sức thuyết phục dư luận quần chúng. Người chống tham nhũng thì, như vụ PMU18, nhà báo Nguyễn Việt Chiến dù khảng khái: “Tôi không có tội gì. Tôi chỉ có tội duy nhất là chống tham nhũng”, vẫn phải lĩnh án 2 năm tù, chỉ được trả tự do trước thời hạn vài tháng. Còn kẻ tham nhũng thì như ông Huỳnh Ngọc Sĩ – Phó giám đốc Sở Giao thông Công chính TP HCM – bị chính phủ Nhật Bản tố cáo nhận tiền hối lộ mà Việt Nam còn “điều tra” mãi chưa có kết quả rõ ràng; trước sức ép của Nhật Bản và dư luận trong nước, cuối cùng ông Huỳnh Ngọc Sĩ mới bị bắt nhưng vì tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”, chứ không phải là do nhận hối lộ!
Chẳng lạ gì tham nhũng thành hệ thống, thành dây chuyền, thành quốc nạn bao năm nay."...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét